Home » Archives for tháng 12 2015
"Tình yêu đơn phương suốt quãng đời sinh viên
18:14 |
#cfs19345 - cfsdhv
Cậu à!
Ngay từ lần đầu gặp mặt, tớ đã thích cậu, ngày đó học chung lớp học phần, tớ đã thích một người con trai lạnh lùng và ít nói. Cậu ít cười, đi học toàn ngồi bàn đầu vì cậu là lớp trưởng, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc cậu chăm học. :)))
Tớ lúc đó đã lén lưu số điện thoại cậu, nhưng tớ không đủ can đảm để nhắn tin cho cậu. Tớ chỉ dám lén nhìn cậu trong lớp học mà thôi. Tớ đã thích cậu như thế đấy! Tớ đã nghĩ rằng học hết học phần này, không gặp lại cậu nữa tớ sẽ quên cậu, nhưng trùng hợp thay, sau lần họp lớp đầu tiên, tớ lại gặp cậu ở trong lớp. Đúng là duyên số mà, hóa ra mình lại cùng một lớp đại học. Cũng vì vậy mà tớ với cậu học cùng nhau nhiều môn hơn, rồi chính tớ cũng đã chủ động nói chuyện với cậu trước. Dần dần, tớ với cậu trở nên thân thiết hơn, đăng ký học cùng nhau, đi học ngồi cùng nhau, ôn thi cùng nhau, cũng vì tớ học tốt hơn cậu nên người kèm cậu học bao giờ cũng là tớ. Cũng vì cậu mà tớ đã nỗ lực rất nhiều, cố gắng học nhiều hơn để có thể học cùng cậu.
Tớ lo lắng mỗi khi cậu ốm, hỏi han cậu mỗi khi cậu bệnh, nhưng k đủ dũng khí đến chăm sóc cậu vì tớ biết trong tim cậu không hề có tớ. Nhưng tình cảm trong tớ cứ thế lớn dần, tớ đã yêu cậu từ lúc nào không hay. Nhưng tớ chẳng đủ can đảm để thổ lộ với cậu, hay đúng hơn tớ không đủ tự tin cậu à. Cậu, đẹp trai, phong cách, trầm tính, tớ lại không xinh, tính tình lại ngang như cua, chả dịu dàng, nữ tính gì cả. Tớ đã phải giả vờ chỉ là một người bạn cùng lớp với cậu bao năm qua, nhiều lúc tớ đã muốn nói ra hết lòng mình với cậu mặc cho kết quả có ra sao nhưng mà có thứ gì đó vô hình cứ ngăn tớ lại.
Tớ sợ nếu nói ra,cậu sẽ rời xa tớ mãi mãi, tớ sợ lắm, nên tớ đã im lặng, để được bên cậu lâu hơn. Ở bên cậu với tư cách là bạn, quan tâm nhau như 2 người bạn, đôi lúc tim tớ đau nhưng thà như thế còn hơn là chịu sự lạnh nhạt từ cậu, tớ sẽ không chịu đựng được đâu. Năm cuối rồi, tình cảm tớ dành cho cậu suốt bao năm qua vẫn không thay đổi, tớ cũng đã tự nhủ bản thân phải cố gắng đến cùng, chôn chặt tình cảm tớ dành cho cậu mãi trong lòng, rồi ra trường, mỗi đứa một nơi, xa nhau, cậu sẽ nhớ đến tớ là một người luôn sát cánh cùng cậu trong học tập, là một người bạn tốt luôn quan tâm, giúp đỡ cậu, nhưng tớ sẽ nhớ mãi về cậu là mối tình đơn phương suốt quãng đời sinh viên của tớ. Tớ hi vọng cậu sẽ sống tốt, sống thật hạnh phúc, hi vọng cậu sẽ sớm tìm được nửa kia của cậu! Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện trong cuộc đời tớ! Tớ sẽ vẫn dõi theo cậu! Yêu cậu, cậu à! Biểu tượng cảm xúc smile"
"TÂM SỰ CỦA MỘT THẰNG SINH VIÊN THẤT BẠI.
18:11 |#cfs19347 - cfsdhv
Đã ra trường được hơn 4 tháng, quyết định ra Hà Nội của mình khiến ai cũng ngỡ ngàng. Bố mẹ mọi người đều không đồng ý. Nhưng mình vẫn chưa bao giờ hối hận về điều này. Ngày trước ở nhà từ năm 3 mình đã góp vốn cùng bạn học mở cửa hàng riêng tháng cũng được kha khá thuê nhân viên này nọ, đùng cái chỉ trong 1 tuần mình quyết định gửi hồ sơ ra Hà Nội làm. Giờ đây làm trong 1 tập đoàn được xem là lớn nhất của Việt Nam. Mình dần cảm nhận được sự khắc nghiệt và áp lực ngày làm 12 tiếng suốt như thế nào, ngày xưa chơi chơi đi làm 2-3 tiếng lương cũng gấp đôi bây giờ. Nhân sự công ty liên tục thuyên chuyển cắt giảm chắc hơn 1 nửa. Nhưng mình vẫn luôn thấy mình may mắn và hạnh phúc khi vừa ra làm được 1 thời gian nhưng đã là trưởng nhóm, may mắn hạnh phúc sướng lắm các bạn ak. Khi đi làm bạn phải đối mặt với đồng nghiệp, cấp trên đối tác khách hàng rất rất nhiều cái.. mọi thứ vẫn không thể tốt không thể theo ý mình, mặc dù cống gắng rất nhiều. Giờ ngồi ngẫm lại quãng đường sinh viên 4 năm qua mình thấy mình còn quá nhiều điều sai sót nhiều cái vẫn chưa được biết chưa được học chưa được trau dồi.
Read more »Ngày mình giận nhau
18:08 |#cfs19350 - cfsdhv
"Ngày đó cái ngày 12/2 ấy ngày chúng mình bắt đầu giận nhau,chưa bao giờ anh lại có ý nghĩ nghi ngờ em đến vậy,nhưng rồi em bảo "" hãy cứ tin ở em"".
Ngày đó 8/3 em đi cùng người ấy, đừng nhìn thoáng chốc hụt hẫng, rồi cái ngày mà anh k thể nào quên ấy 13/3 ngày em kê tay anh ngủ ngoan như con mèo cũng là ngày điện thoại em sáng lên hơn 50 tin nhắn của ng ấy.tỉnh dậy em khóc dụi vào vai anh,em chỉ bảo em k kìm nén được tình cảm của mình
Ngày đó,còn trẻ còn quá non nớt để lý trí có thể sáng suốt đươc, cho em 2 sự lựa chọn và rồi em chọn ng ấy
Sau ngày đó, ngây thơ dại khờ cố tìm một lý do ngớ ngẩn để gặp em.đứng cả tiếng đồng hồ ngoài trọ chỉ để nghe tiếng em cười hay thấp thoáng dáng ai giống em rồi lại ngậm ngùi đi về.có những hôm thấp thỏm ngượng ngùng vì bị người khác nhìn thấy,vội rút điện thoại giả vờ gọi rồi lủi đi.
Rồi vẫn nhớ cái ngày sn âm của em, cả gia tài còn 200k thế là hí hửng đi mua bánh gato, một phần vì ngày đặc biệt,nhưng vui nhất vì có lý do chính đáng để gặp em.rồi lại ngậm ngùi mì tôm cả tuần vì tuần đó chả kiếm được việc làm thêm.
Ngày đó anh đã từng hét như điên dại, quằn quại trong mỗi giấc ngủ.cảm giác ấy vẫn nghĩ lại mà vẫn rùng mình tim lại xao động.
Người ta nói đúng, con trai họ chỉ khóc bởi người họ yêu thương nhất.em bảo anh sao yếu đuối thế? Với 1 kẻ không được hơi ấm của 1 ng bố, ng ông từ bé.lầm lũi sống trong sự hắt hủi của ng khác hắn phải mạnh mẽ lắm chứ.ừ đúng anh có thể mạnh mẽ trong mọi chuyện nhưng chuyện tình cảm thì anh xin hàng.vì anh thiếu thốn quá nhiều rồi.
Giờ đây khi lòng đã tĩnh,nỗi đau cũng chẳng còn quằn quại như xưa nữa.anh biết mình đã mạnh mẽ hơn rồi.đã biết quan tâm những người con gái khác rồi, biết khiến họ vui cười rồi.nhưng tuyệt nhiên anh thể yêu ai cả vì anh biết trái tim anh k hề có chỗ cho một ai.em vẫn là người con gái ngoan nhất,đẹp nhất và tuyệt với nhất
Thời gian rồi cũng qua đi,em sẽ lấy chồng anh cũng sẽ lấy vợ rồi thời gian sẽ làm lành viết thương ấy, nhưng sẹo thì có lẽ sẽ theo ta đến hết cuộc đời.hôm nay ngồi viết cho em k phải vì anh buồn nữa,mà vì thoáng chốc anh thấy dáng em lướt qua đời anh."
Đừng có tư tưởng "LỠ CÓ THAI THÌ PHÁ"
18:06 |
#cfs19351 - CFSDHV
"THÂN GỬI CÁC BẠN TRẺ ĐANG CÓ TƯ TƯỞNG ""LỠ CÓ THAI THÌ PHÁ"". TUY DÀI NHƯNG ĐÁNG ĐỂ CÁC BẠN SUY NGẪM NẾU CÒN CHÚT GÌ ĐÓ GỌI LÀ ""CON NGƯỜI"".
Câu chuyện được chia sẻ trong chương trình "" Thay lời muốn nói tháng 12 "" của HTV 9
""Thương gửi ông xã cũ, tính đến nay mình đã là người dưng gần 4 tháng rồi ông xã. Hơn 8 năm bên nhau hạnh phúc ngập tràn. Lấy nhau khi em đã 32 tuổi.
Mình chậm con hơn người khác và 1 năm sau khi kết hôn thì em có tin vui. Hai đứa mình và gia đình hai bên vui quá chừng luôn. Rồi chuyện không vui ập đến, thai lưu. Em suy sụp, anh động viên em “Cố lên vợ ơi, mình sẽ sớm có con mà. Hai đứa mình bắt đầu uống thuốc bắc nhé”
Rồi thêm 1 năm nữa trôi qua, niềm vui lại đến. Em lại có thai lần thứ hai. Em nhẹ nhàng, giữ gìn lắm, tới tuần thứ 13, vợ chồng đi khám theo lịch hẹn. Trời đất như sụp đổ bởi vì bác sĩ nói, thai ngừng hoạt động rồi.
Anh không tin, anh đưa em đi siêu âm thêm 3 chỗ khác nữa nhưng kết quả đều giống nhau… Hai đứa về, không nói với nhau được một tiếng nào. Anh ghé qua một tiệm thuốc bắc xem có cứu vãn được không. Thêm 1 tuần lễ nữa trôi qua, cả hai lại đến bệnh viện.
Vừa siêu âm xong thì bác sĩ yêu cầu nhập viện ngay để lấy thai ra vì thai đã lưu hơn 10 ngày rồi. Em như chết lặng, nhìn anh, em thương anh quá.
3 tháng sau, em lại tìm đến khoa hiếm muộn ở bệnh viện một lần nữa. Vợ chồng bắt đầu hành trình tìm con bằng phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm. Phút đầu tiên với biết bao sợ hãi khi bước vào căn phòng lạnh toát với vô số trang thiết bị y học.
Đau lắm, nhưng cứ nghĩ đến niềm hạnh phúc khi có con, khuôn mặt rạng rỡ của chồng và niềm vui tuổi già mong ngóng có cháu nội của má, của ba mẹ, nước mắt em chực trào ra… Em sẽ cố gắng, em sẽ gắng.
Rồi hai đứa nôn nao chờ tin bệnh viện thông báo số lượng phôi. Được tới 6 cái phôi tốt lận đó, niềm vui của hai đứa với hai lần chuyển phôi. Em lại đi đến bệnh viện để chuyển phôi và 2 tuần chờ đợi.
Anh đưa em đi thử beta, em thất bại rồi. Anh ở bên em, anh động viên em, em lại đến bệnh viện lần 2. Cứ như thế 10 lần trong 3 năm, không biết bao nhiêu mũi kim tiêm xuyên quanh rốn cho mỗi lần kích trứng. Từ nỗi sợ kim tiêm từ bé, giờ em dường như nghiện luôn kim tiêm.
Mấy trăm thang thuốc bắc từ bắc vô nam em đều uống hết và hơn 7 năm biết bao nhiêu tiền dành dụm đã dần cạn đi, vậy mà con vẫn chưa có. Duyên vợ chồng chúng mình chưa được cùng nhau để có một đứa con.
Em cố gắng giữ sức khỏe để tìm con và dần dần tình cảm vợ chồng mình nhạt đi. Hơn 3 năm, số lần mình ngủ cạnh nhau chưa đầy 1 tháng nữa. Mấy tuần lễ đầu không có anh em khó ngủ kinh khủng mà rồi cũng quen dần.
Anh đi về khuya hơn, em ngồi cầu thang đợi. Có khi 2 giờ sáng anh mới về, có vài lần đi nhậu về khuya, anh say mèm.
Rồi anh khuyến khích em đi dạy cho khuây khỏa. Tháng lương đầu tiên, em mong được gặp anh để khoe với anh mà anh bận… đi chơi với bạn gái. Mỗi tối em cầu nguyện, em cầu mong ông bà, tổ tiên phù hộ cho em và anh sớm có con.
Rồi em cũng không còn đủ sức để chịu đựng nữa. Em xin dừng lại cuộc hôn nhân này vì em khó sinh con được cho anh. Những tuần đầu về nhà ba mẹ, sau khi dạy xong, theo thói quen em cứ chạy về hướng ngôi nhà mà em đã gắn bó suốt 7 năm qua. Em nhớ Má, nhớ anh, nhớ cả những thứ thân thuộc trong căn nhà đã không còn thuộc về mình nữa. Em xuống 5kg trong 1 tháng.
Một lần chuyển phôi nữa, em âm thầm uống thốc và vào viện một mình và lần thứ 11 em lại thất bại. Mình đã hết cái chung rồi em cũng chẳng còn gì để níu kéo anh nữa. Anh nói anh muốn gặp em để nói về việc ly hôn. E thấy không cần thiết . Anh cứ làm hết thủ tục, em đồng ý ly hôn.
Cuối tháng 5 là mùa khô vậy mà ngày mình gặp nhau lần cuối trời mưa lất phất. Cũng gương mặt , mái tóc , dáng đi đó ...giờ sao xa lạ quá. Em muốn lạo gần anh một tí, được nắm lấy tay anh...Bộ đồ anh đang mặc là 2 đứa mình cùng đi mua... Anh lo tiền dịch vụ hết. Em chỉ việc ký khống trước. Không một lời khuyên hàn gắn của người thụ lý hồ sơ. Cay đắng cho cuộc hôn nhân hơn 7 năm kết thúc chóng vánh trong 15 phút. Ký xong đầu óc em trống rỗng. Hết thật rồi... Em lê từng bước xuống lầu...Hơn tiếng sau em mới về nổi. 7 tháng ly thân mình gặp nhau ở toà.
Và cuối tháng 8 vừa qua em nghe nói anh có đưa ai đó về nhà và người đó đã có thai được 4 tháng rồi. Nghe tin em khônh khóc nữa, em mừng cho anh, tủi thêm cho e. Thèm đến cháy lòng được làm mẹ.
Em đổi hết tuổi thọ của mình 10 năm để có con cùng anh, 5 năm để có anh trong cuộc sống này... Điều mong mỏi cầu xin của em chưa làm trời phật thương nên em chưa có..
Cho em xin lỗi vì đã giữ chân anh suốt 7 năm qua, em cũng xin lỗi vì nhiều lúc làm anh bực mình khi anh đi với ai đó...Giờ em trở về cuộc sống với Ba Mẹ em, hằng ngày đi dạy trên con đường anh từng đưa em đi... Nhớ anh kinh khủng. Nhiều lần mang khẩu trang, chạy xe khác, em đi ngang quán cafe anh hay ngồi mỗi sáng. Nhìn thấy anh, em lầm lũi quay về khóc ngon lành .
Giờ thật sự hết rồi, anh đã có cuộc sống riêng. Những gì của hai đứa, em cất hết vào trong ký ức ...""
Hôm nay mình đã khóc và có lẽ các bạn cũng sẽ khóc khi đọc tâm sự này.
Chẳng biết phải nói gì. Ngoài kia bao kẻ nhẫn tâm vứt bỏ con mình, thì ở đây chị ấy đau đớn trong tuyệt vọng, trong nỗi khao khát có một đứa con..."
TÌNH YÊU 500 NGÀY
17:42 |
#cfs19342 - ĐẠI HỌC VINH - XỨ NGHỆ
"Hôm nay tôi viết. !!!
Vì, tôi thực sự rất buồn . Nỗi luồn nói ra chắc ai cũng thấu được!!
Tôi có người yêu hơn 500 ngày, cũng là người yêu tôi lâu nhất. Giờ vẫn còn yêu 😌
Hồi mới yêu, anh nói hay lắm. Anh vẽ cho tôi 1 con đường màu hồng đi vào tương tai khi năm tay anh. Tôi- người đơn giản, nói là tôi tin. Thời gian đầu tôi rất hạnh phúc, chắc tại mới yêu nên vậy. Nhưng về sau lại khác...
Về sau, a thay đổi quá nhiều. Hay tại trước giờ anh thế, thời gian lâu mới lộ ra. Anh thường xuyên nói dối, thất hứa, trễ hẹn với tôi.., mặc dù anh không có người con gái khác. Như 1 thói quen về sau, anh tôn trọng bạn bè hơn tôi. Anh thậm chí quên hẹn với tôi vì bận Uống rượu với bạn. Thế đấy, rồi việc như thế hết lần này sang lần khác. Vì bố tôi cũng hay uống rượu, ngày nào cũng uống, thỉnh thoảng say nhưng tôi ghét người hay uống rượu với say rượu lắm. Vậy nên, tôi ghét anh lúc say. Mỗi lần a uống rượu về trễ, về rất trễ. Những khi ấy tôi thường to tiếng dù tôi biết làm vậy không nên nhưng tôi không làm khác được. Vấn đề ở chỗ nữa, cãi nhau với tôi lại xuất hiện thêm 1 người nữa. Người cũ của anh, người yêu anh, anh yêu 4 năm trời, trước tôi. Tôi biết, tôi buồn, rồi chia tay!
Chuyện không dừng ở đó. Vấn đề là tôi hay yếu lòng, anh níu kéo tôi lại xiêu lòng. Anh k còn liên lạc với người cũ nữa. Nhưng anh vẫn vậy. Vẫn hay đi uống rượu với bạn. Bỏ quên tôi 1 mình!!!
Một mình, cô đơn, tôi cũng quen rồi. Anh không phải là người lãng mạn nên yêu anh phải cô đơn, tủi thân nhiều lắm. Yêu anh, ngày lẽ k quà. Tôi yêu anh, nên tôi nghĩ k quan trọng quà cáp. Ngày lễ, lúc trước anh thường dẫn tôi đi ăn. Tuy cũng tủi thân với bạn bè khi khoe quà nhưng với tôi đi chơi với anh là được rồi. Còn bây giờ, thế đấy, hôm nay ngày lễ Noel , tôi ở nhà viết, anh đi chơi với bạn, anh nói là anh đi học. Với dòng Tin nhắn vội "" Em học bài đi nha tí anh về"" . Tôi hiểu rõ Tí của anh là bao lâu. Quá quen rồi nên tôi không chờ đợi!
Tôi nói với anh rất nhiều lần rồi. Chứng nào tật ấy tôi biết phải làm sao bây giờ 😌
Tôi buồn, viết vu vơ vậy thôi. Buồn nên suy nghĩ cũng buồn 🙃🙃
Nhớ anh của ngày mới yêu quá!"
Biến thái
17:39 |ẢNH MINH HỌA |
#cfs19339 - DHV
"BIẾN THÁI
Chuyện hẳn là rất nan giải các bác ạ. Em gặp phải 1 thằng biến thái khi đón xe buýt đi học. Đời em đến nay là sinh viên năm 3 rồi mà gặp phải 2 lần biến thái. 1 lần nó đứng ở cổng trường, lần này là ở trạm xe buýt.
Hôm nay đang đứng ở trạm xe buýt, có 1 thằng nó phi xe máy tới đứng trc trạm. thì e cũng chẳng để ý méo gì đến nó đâu nếu nó k dơ cái của quý của nó ra và gọi em ơi, em ơi. khi đó thấy vừa dị, vừa bực. Thầm nghĩ em mà sức dài vai rộng thì đã lại vả cho nó mấy đường cơ bản chứ đứng đó mà em em. Mỗi tội sức hèn mọn nên đành ngậm ngùi làm lơ tiến 1 xíu, hướng mắt về hóng xe buýt. Đúng lúc đang vội đi học mà lại gặp cái thằng chó này mà k thấy xe buýt đâu mới đau đớn. Em tiến nó tiến, em lui nó lui. Thằng chó. Cha mẹ sinh mày thế nào mà mày ra đường làm cái trò này k biết. Cũng may là k lâu sau đó thì xe tới. e lên xe và hối hận nghĩ sao k lại đạp phát cho nó lộn nhèo đó rồi leo lên xe và mất hút. Hối hận muộn màng.
Em cảm thấy rất ""bối rối"" nên lên đây nhờ các bác, các cô, các chú.. giúp e tìm hướng giải quyết nếu lần sau gặp còn đối phó ạ. Em tập xác định còn đi xe buýt đi học dài dài nên cần lắm những lời khuyên. em cảm ơn nhiệt tình luôn ạ.
Cảm ơn Ad đã đăng bài."
Yêu đơn phương người đã gét mình
17:36 |#cfs19337 - Đại Học Vinh
" Mọi người cho mình lời khuyên được k ạ? Thực sự mình rất bế tắc Biểu tượng cảm xúc frown Biểu tượng cảm xúc frown
Mình nghĩ là mình đã yêu đơn phương một người. Biểu tượng cảm xúc kiki Người mà đã cho mình những khoảnh khắc bình yên Biểu tượng cảm xúc smile Nhưng vì một số lý do mà bây giờ người đó lại ghét mình, cực kỳ ghét mình. Biểu tượng cảm xúc unsure Mình đã cố gắng quên và chôn vùi tình cảm đó nhưng thời gian trôi qua thì mình lại càng nghĩ về người đó. Suy nghĩ của mình làm mình muốn nổ tung mất. Mình rất muốn nói chuyện với người đó nhưng mình k dám. Nhiều khi muốn nhắn một tin nhắn nói hết với a là mình thích a. Cái từ a mà mình chưa bao giờ gọi người đó bằng a dù người đó hơn tuổi mình. Mình muốn lắm nhưng mình sợ nói ra rồi chỉ nhận lại được sự im lặng và mình k thể đối diện nổi vởi a. Biểu tượng cảm xúc frown
A đã từng nói là nếu a bắt e gọi a là a thì chắc e sẽ k nc với a. Nhưng tại sao bây giờ người k muốn nc lại là a. E có gì k tốt sao Biểu tượng cảm xúc frown e đã làm gì sai à? e k hiểu??? Biểu tượng cảm xúc squint
Mình phải làm sao bây giờ??? Tiến k được mà lùi cũng k xong Biểu tượng cảm xúc cry :((( Mệt mỏi lắm..."