Nay ra chỗ mẹ, thấy cảnh này dễ thương ghê. Đang ngồi canh hàng thì thấy 1 ông cụ tầm 60 mấy 70 rồi, nhưng đi lại nhanh nhẹn lắm. Ông qua bên quầy giày dép kế quầy mẹ tui hỏi cô chủ " Cô ơi có bán giày cho bà già không, giày ý giày cho bà già cỡ 5-60t ấy". Cổ tìm thì không thấy nên bảo ông qua quầy xéo xéo xem, rồi cũng không có nên ông quay lại.
Ông không biết gì về giày dép phụ nữ hết, cứ lóng ngóng dòm mà chẳng biết cái nào ra cái nào nên gọi cho bà hỏi bà thích đi giày làm sao, rồi ông bảo cô chủ lấy ông đôi nào có nơ ấy 😌. Cổ đang tìm thì ông thấy 1 đôi, ông cầm rồi ngồi xuống rồi tự lấy chân ông thử luôn.
Cổ bảo "Chân bà cỡ chân ông à ?" ông cứ chăm chú nhìn đôi giày thôi, rồi cô kiu "Thôi, đôi đấy nhỏ xíu làm sao vừa để con lấy đôi khác size to hơn". Cổ đưa ông size to hơn thì ông lại tiếp tục xỏ chân vào thử :)))), dễ thương ghê. Ông nghĩ là chân ông vừa thì chân bà sẽ vừa nên cứ đi vô thử thôi, nhưng chân đàn ông mà
😂 làm sao vừa thế nên cô kiu tui lại thử dùm ông xem ( vì chân tui to :)) ) nếu chân tui vừa thì chắc là chân bà sẽ vừa. Cổ hỏi sao ông không dắt bà theo hay đi với người nữ nào cho dễ mua mà lại đi một mình, ổng bảo bà dưới quê ông sắp về quê nên ông mua giày với đồ ăn đem về cho bà 😆😆❤.
Bởi ta nói hạnh phúc đâu có cần cái gì to tát, yêu thương nó đơn giản thế này thôi bên nhau cả đời chưa chán ❤
0 Nhận xét